Ngồi dạo một vòng Facebook, thấy cô bạn update lên bát hủ tiếu ngày xưa. Nghĩ sao mà nhớ quá!
Quán hủ tiếu ngay sau cổng phụ trường đại học Quảng Bình. 10k một tô. Ngày ấy, những năm 2013 – 2014 với mức phí sinh viên trên dưới 1 triệu. Với mình ăn vặt là là điều xa xỉ. chỉ lâu lâu mới ra ngoài để ăn. Và đi ăn tất nhiên sẽ là những món quanh trường.
Bát hủ tiếu 10 ngàn ấy đến giờ ra trường vẫn nhớ như in. Sợi hủ tiếu dai gòn, nước lèo rất trong, đậm đà và rất ngọt. Miếng chả được cắt rất gọn và đẹp, ăn thật dai thật thơm. Và tất nhiên không thể nào thiếu đi được những món gia vị cần thiết của một bát hủ tiếu, nào chanh, xì dầu, tương ớt, rau sống.
Những chiếc bàn ghế của quán rất chi là sinh viên, bàn nhựa và ghế chào cờ được tận dụng hết sức. Nền xi măng vỉa hè cũng được tận dụng. Sau này đi làm, có dịp về quê đã đôi lần ghé lại, tìm ăn một bát hủ tiếu ngày xưa nhưng không gặp, tưởng rằng quán đã không còn bán nữa.
Giờ đây, đã đi nhiều nơi, ăn hủ tiếu ở những địa danh đặt chân đến, nhưng chưa bao giờ cảm thấy ngon và ngọt như bát hủ tiếu ngày xưa cả. Không một hương vị nào có thể thay thế được bát hủ tiếu ngày ấy.
Không biết có phải bát hủ tiếu thật đậm đà, thật ngon hay ngày ấy gian khó mà tràn đầy vô tư, sự ngây thơ, trong sáng mà hương vị trở thành một kỷ niệm chẳng thể nào quên